LẬP
ĐẢNG MỚI
TẠI
VIỆT NAM
1/ Tình hình
Trong ba tháng đầu năm 2013, cư dân
mạng Facebook và trong nước được biết nhiều tới hai sự kiện gây phấn chấn lòng
người đang sống trong nhà tù Việt Nam, đó là Kiến Nghị 72 về sửa đổi hiến pháp
Cộng sản, và Tuyên Bố Công Dân Tự Do.
Kiến Nghị 72 do những người từng hoạt
động trong chế độ Cộng Sản đưa ra, và đã chuyển đến trụ sở nhận Kiến Nghị tại
Hà Nội. Điều này là một tất nhiên, vì thành phần cựu sĩ quan, trí thức, nhà
hoạt động chính trị… của Miền Nam trước đây, không thể làm được, do sẽ bị chính
quyền phản quốc chụp mũ là phản động.
Nhưng từ sau thời điểm đen tối uất hận của
quốc gia Việt Nam, ngày 30/4/1975, đã có rất nhiều hoạt động chống đối chế độ
Cộng Sản, dưới các hình thức khác nhau do các thành phần quân dân cán chính ở Miền
Nam tổ chức, dù là cá nhân, nhóm nhỏ, đảng phái hay lực lượng, phong trào.
Kiến Nghị 72 vào đầu năm nay cũng là
một bước thăm dò phản ứng chính quyền độc chuyên, coi kẻ cai trị sẽ có đáp ứng
như thế nào. Sau đó, những người hoạt động trong nước sẽ có bước đi tiếp theo kiên
quyết hơn nhằm đạt đến mục đích là từng bước tạo sự chuyển động trong tiến
trình dân chủ hóa Việt Nam .
Cũng vào đầu năm 2013, theo nguồn tin
BBC nói rằng vào khoảng mùa Hè năm nay, tại Việt Nam sẽ ra đời một chính đảng đối
lập với Đảng Cộng Sản.
Và đến nay, vào lúc mà đảng chuyên chế
tại Việt đang chuẩn bị kỷ (tưởng) niệm cái gọi là “Cách Mạng Tháng 8/1945” (Mùa
Thu Đã Chết) thì chính những người đã từng theo đảng vào thời kỳ đó hay sau này,
tuyên bố sắp thành lập một đảng mới, với danh xưng là Đảng Dân Chủ Xã Hội.
2/ Lập đảng
Ngày 16/8/2013, ông Hồ Ngọc Nhuận viết
trên trang mạng Bauxite Việt Nam để thông báo cho mọi người Việt biết rằng,
Luật Gia Lê Hiếu Đằng ở Sài Gòn cùng thân hữu đang vận động cho ra đời một
chính đảng mới đối lập với đảng chuyên chế độc tài do Cộng Sản Nguyễn Phú Trọng
cầm đầu.
Chuyển biến này biểu hiện sự mạnh dạn hơn,
tự quyết hơn, chứ không phải trình kiến nghị, dâng thỉnh cầu, gởi đề nghị hay
xin xỏ cái đảng độc tài tham lam.
Sự kiện này đánh dấu một thời điểm đặc
biệt trong năm 2013, và đây cũng là bước thứ hai sau khi Kiến Nghị 72 bị đảng
chuyên chế bỏ vào thùng rác vì lo sợ mất quyền lãnh đạo đất nước. Một nỗi sợ quá
chừng ích kỷ chỉ biết có một mình đảng trong đất nước có gần 90 triệu dân, khiến
Đảng Cộng Sản bị cô lập, trở thành kẻ chỉ biết cố thủ giữ thành, giữ lâu đài
cho đảng mà không biết nhìn đến nhu cầu cấp bách của toàn dân trong thời kỳ hiện
nay.
Lập chính đảng, hay tổ chức chính trị,
phong trào chính trị, hoặc một cá nhân hoạt động chính trị độc lập với đảng
chuyên quyền phải là giai đoạn tất đến trong tình hình chính trị bế tắc nghiêm
trọng hiện nay do sự độc đoán quá đáng, thái độ ngạo mạn nhưng tối như đêm 30 của
những kẻ cầm đầu Đảng Cộng Sản.
Khi lập đảng người ta thường nghĩ đến
lý thuyết vạch hướng hoạt động cho đảng, vì thế họ lại nghĩ đến việc lập chủ
thuyết.
Lập chủ thuyết đã được biết đến nhiều
trong các thời kỳ trước đây. Chủ thuyết khét tiếng nhất trong lịch sử nhân loại
là Chủ Thuyết Marx – Lenin. Những người lập nên thuyết chính trị này cũng chỉ
là các tay đoán mò, tập làm nhà tiên tri về diễn biến lịch sử và sự phát triển
xã hội.
Và Chủ Thuyết Marx – Lenin đã gây ra
hậu quả đáng sợ cho nhân loại khi các định chế chính trị do chủ thuyết này khai
sinh đã tàn sát gần 100 triệu người dân trên khắp thế giới.
Các chính đảng Việt Nam thành lập bây
giờ và sau này cũng cần có một ý tưởng mạch lạc để hướng dẫn hoạt động cho đảng,
chính yếu để phục vụ cho người dân và quốc gia, càng tránh xa sự mơ mộng hão
chừng nào thì càng tốt chừng ấy.
Những kinh nghiệm đau thương làm đổ quá
nhiều máu và nước mắt do Cộng Sản gây nên cho dân ta hơn nửa thế kỷ qua, giúp
cho người Việt chúng ta học được bài học quý giá.
Những điểm căn bản hệ trọng mà những
người lập chủ thuyết cho đảng cần quan tâm để lý thuyết đó trở nên hữu dụng và
nhân bản.
Thứ nhất đề cao và phải thực hiện cho
bằng được về các quyền tự do căn bản của người dân. Như quyền được nói, được viết,
được đi lại, quyền được làm giàu theo khả năng, quyền có nhà ở, quyền tư hữu, quyền
bình đẳng với nhau, không bị phân biệt vì thành phần, sắc tộc, nguồn gốc xuất
thân…
Một xã hội Việt Nam tôn trọng dân chủ, đa nguyên, đa
đảng, trọng pháp, thịnh vượng, dân giàu, nước mạnh được phát triển trên nền
móng đó.
Thứ hai, quốc gia Việt Nam là một quốc
gia có văn hóa trên 4 ngàn năm và có chủ quyền, không có bất kỳ lân bang nào
được quyền xâm phạm lãnh thổ lãnh hải thiêng liêng vô cùng yêu quý của đất nước
chúng ta. Những người ở trọng trách điều hành đất nước mà để mất một tấc đất
hay một tấc biển vào tay ngoại bang phải bị pháp luật trừng phạt về tội phản quốc.
Thứ ba, người Việt và nước Việt sống
hòa bình trong cộng đồng thế giới, yêu thanh bình, yêu sự phát triển một xã
hội, một cộng đồng nhân loại văn minh, nhân ái, phát triển.
3/ Tập trung nguồn lực dân chủ trong và ngoài nước
Trong
tình hình mà guồng máy đàn áp của chính quyền độc tài hiện nay đang hoạt động
không ngừng nghỉ bằng tiền thuế của dân thì người Việt tự do trong và ngoài nước
phải tận dụng mọi nguồn lực trong xã hội thúc đẩy đất nước đi lên từng bước
trên con đường hướng tới dân chủ.
Không nên kỳ thị, phân biệt đồng bào
chúng ta là thuộc thành phần xuất thân nào, đang sống ở đâu, thuộc giai tầng
nào, từng làm việc cho ai, từng tôn thờ chủ thuyết nào…. Điều này thể hiện cho
óc hẹp hòi. Tất cả mọi đóng góp cho tiến trình giải thể chế độ độc tài hung hiểm
và kiến tạo nền dân chủ tự do cho dân tộc, quốc gia chúng ta đều đáng trân trọng,
đáng quý.
Các nỗ lực của dân quân cán chính Miền Nam sau ngày
30/4/1975 đã bị bạo quyền dẹp tan nát vì lực chúng ta mỏng manh yếu ớt.
Các nỗ lực về mặt võ trang hay chính trị
của người Việt tự do ở hải ngoại sau ngày di tản ra khỏi nước cũng đã bị đánh
tan, bị làm suy yếu, bị phân hóa bởi bàn tay vô cảm, nham hiểm, gian xảo của Cộng
Sản Việt Nam .
Và sau nhiều năm trời bị che giấu, bị
nhồi sọ, bị đè nén, bị lợi dụng lòng yêu nước, giờ đây những người yêu nước từng
đi theo Đảng Cộng Sản nay đã có cơ hội để nổi dậy không tuân phục đảng và trở về
với dân tộc.
Nguồn lực này rất đáng quý cho tiến
trình dân chủ hóa đất nước chúng ta mà đang rất cần tập trung sức mạnh ở mọi
thành phần, giai tầng nhằm đối kháng quyết liệt với chế độ độc tài.
Nếu ngày 16/8/2013, không phải ông Hồ
Ngọc Nhuận, Luật Gia Lê Hiếu Đằng mà lại là Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế đưa ra tuyên
bố thành lập một chính đảng mới làm đối trọng với độc tài Cộng Sản thì chắc chắn
sẽ bị chính quyền phản quốc nhanh chóng chụp mũ là phản động, là tay sai đế quốc,
là tàn dư của thế lực thù địch, là âm mưu diễn biến hòa bình định lật đổ chế độ
có sự tiếp tay của bọn phản động lưu vong.
Tất nhiên đảng cũng sẽ ra tay đàn áp Đảng
Dân Chủ Xã Hội, không sớm thì muộn mà thôi.
Cái mồm độc, cái mồm loa của Đảng Cộng Sản
trước nay vẫn vậy, họ bị dị ứng với lòng yêu nước, yêu tự do của đồng bào Việt
Nam ở mọi thành phần. Đây là mục đích chính của toàn dân Việt nhắm vào để sớm bịt
chận cái mồm gây hại cho sự phát triển thịnh vượng của dân Việt.
Chúng ta đừng lo lắng quá đáng, đừng hãi
sợ cái kế “Ve Sầu Thoát Xác” của Cộng Đảng, nếu có xảy ra.
Mắt đảng là con mắt bịnh, con mắt mờ, họ
không sáng so với rất nhiều cặp mắt tinh tường của toàn dân Việt. Họ không thể
lừa đảo dân ta bằng cách cho người trong đảng đứng ra lập đảng khác để tiếp tục
cầm quyền bằng một danh xưng mỹ miều, để chạy tội với lịch sử, để tìm nơi thoát
thân an toàn sau hàng mấy thập niên gây tội ác, vơ vét của cải dân tộc để làm
giàu cho bản thân, gia đình, và phe đảng họ.
Như
trường hợp Đảng Dân Chủ Xã Hội do Luật Gia Lê Hiếu Đằng, ông Hồ Ngọc Nhuận …dự
tính cho ra đời trong nay mai sẽ được theo dõi từng ngày bởi cặp mắt của dân
ta. Họ thành tâm yêu dân chủ, chống độc tài hay không, phải thể hiện bằng hành động
cụ thể và được dân ta giám sát, phê phán.
Hãy cùng nhau góp sức đẩy bánh xe lịch sử
tiến lên để dân Việt, nước Việt mau thoát khỏi gọng kềm vô cảm của Đảng Cộng Sản
Việt Nam .
Không có giá trị vật chất nào so sánh được
với giá trị tinh thần của tấm lòng yêu nước Việt trong mỗi người Việt!!!
Phạm Hoàng Tùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét