TRẠI SOLOVKI –
TRẠI TÙ
CƯỠNG BỨC LAO ĐỘNG
ĐẦU TIÊN TRONG ĐỊA NGỤC GULAG
Phần
Hai
Nhân Chứng Của Tội Ác Cộng Sản
Hàng trăm ngàn người đã bị giam cầm và
bỏ thây ở Solovki, dưới đây chúng tôi chỉ trích dịch lại vài ý kiến của những tù nhân từng bị chôn
gần hết cuộc đời ở Đảo Solovki.
Tù nhân M. Nesterov nói:“Trại tù nơi đây là một
địa ngục ghê
rợn”.
Tù
nhân O. Volkov kể lại: ”... trước
mắt chúng tôi, đám cán
bộ quản chế
đánh đập tù, buộc họ chạy từ nơi này tới nơi khác, lục soát, làm
họ lo sợ với những cây súng từ tháp canh trên cao sẳn sàng bắn hết
đạn. Những tù nhân té xuống bị cai tù kéo lên và đá vào mặt cho
chảy máu đầm đìa.”
Tù nhân I.Zaytsev
cho biết:”Người
bị giam dùng hơi nóng của thân thể để sưởi ấm xà lim họ đang bị giam,
vì thế trong suốt thời tiết Mùa Đông, làn sương mù dày ở khắp nơi.
Hơi thở tù nhân bị đông lạnh trên tường, trần nhà, không khí thì dày
và khó thở.”
Tù
nhân B.Sederkholm nói:“Chúng tôi
phải ngâm mình dưới nước biển cao tới cổ, dùng tay đẩy những khúc
cây vào bờ, trong suốt tháng 9 lúc cuối Mùa Thu. Đây thực sự là cuộc
tra tấn. Để kéo những khúc cây trơn trợt này rất khó. Chỉ có chết
đi mới được giải thoát khỏi công việc tù tội này.”
Tù nhân E.
Solovyev kể lại:“Chúng tôi bị ép buộc phải ăn cứt người.”
Phúc trình của USLAG, cơ quan cảnh sát mật Ba
Lan,
vào các năm 1928-1932 đã viết như sau:“Mối liên hệ giữa cai tù và tù nhân rất nghiêm khắc và tàn
ác. Sự trừng phạt mang đặc điểm: dùng cây đánh cho tù nhân tới khi
gục xuống chết, bắt đứng tắm giữa trời đông lạnh, bắt phải bơi trong cái
lỗ băng tuyết và sau đó đứng ngoài trời Mùa Đông khắc nghiệt vài
tiếng đồng hồ.”
Tù nhân A. Pishchalnikov làm chứng như sau:“Họ bắt chúng tôi phải lăn những tảng đá lớn từ nơi này tới nơi khác trong khi dụng cụ của chúng tôi chỉ là những đôi tay trần.”
Tù nhân V. Chekhovsky nói:“Khó có thể che đậy việc giết tù nhân.”
Tù nhân Y. Danzas nhớ lại:”...mỗi buổi sáng, cai tù được trang bị bằng những cái móc dài dùng để đi biển, họ thò cái móc xuyên qua cánh cửa hé mở, móc vào các xác tù nhân rồi kéo ra ngoài. Cùng lúc đó, người tù còn sống cố giữ lại xác chết để làm nệm ngủ cho qua cái khí lạnh tàn nhẫn.”
Giáo Sư Pavel Florensky* Bị Giam Ở Solovki Và Sau Đó Bị Mang Đi Bắn Bỏ:
Pavel
Florensky là giáo sư toán và vật lý tại Đại Học Moscow, ông
cũng là một giáo sĩ Chính Thống Giáo.
Tháng 11/1934, ông bị chuyển tới Trại Solovki, đầu tiên ông được dành cho cơ hội nghiên cứu chất iodine (chất
không có thành phần kim loại tìm được trong nước biển và tảo biển)
và rong biển. Khám phá của Pavel Florensky
còn giá trị tới ngày nay.
Kế
đến khi các điều kiện trở nên nghiêm ngặt hơn, về mặt kinh tế, nhà
tù không còn cần thiết phải duy trì trạm Iodine, và “Trại Solovki Mang
Mục Đích Đặc Biệt” từ từ đóng cửa.
Cuối
năm 1937, tất cả tù nhân bị chuyển tới Leningrad nơi mà sau một phiên
tòa tái xử diễn ra chính thức, các tù nhân bị mang ra bắn bỏ từng
đợt. Pavel Florensky cũng chịu chung số phận hẩm hiu đau đớn này, ông bị mang ra hành quyết
ngày 8/12/1937.
Nhà Văn M. Gorky, một văn nô sau cũng bị Cộng Sản hành hình, viết:”Đối với tôi dường như có một kết luận rõ ràng: những trại như Solovki thì cần thiết...đặc biệt, bằng phương pháp này nhà nước sẽ đạt tới một trong các mục đích của nó, sự phá hủy của các trại tù.”
Theo nhiều nhà nghiên cứu sử, nhà nước Liên Sô chú ý cẩn thận tới kết luận của M.
Ngay bây giờ ở Nga người ta vẫn còn kỷ niệm về
thời kỳ kinh hoàng đó. Gulag thâm nhập hoàn toàn vào cấu trúc của
quốc gia, thâm nhập sâu vào linh hồn của từng công dân. Một hậu quả tệ hại của chủ thuyết vô lương!!!
Thế mà ngày nay vẫn có tên chư hầu bám vào
chủ thuyết này để mà bám quyền, tồn tại cho một phe đảng, mặc cho cả một dân tộc
rên xiết đau thương và phẫn nộ.
*Cha Pavel
Florensky hay Pavel
(Paul) Alexandrovich Florensky (cũng được gọi là P.A. Florenskiĭ, Florenskii, Florenskij) sinh ngày 21/1/1882 – mất
12/1937. Ông là nhà Thần Học Chính Thống Giáo Nga, triết gia, nhà
toán học, kỹ sư điện, nhà phát minh và Thánh tử đạo mới, có một
số người so sánh ông như Leonardo da Vinci.
Pavel Alexandrovich Florensky sinh trong gia đình kỹ sư hỏa xa tại thành phố Yevlakh nằm phía Tây Azerbaijan. Cha ông xuất
thân từ gia đình giáo sĩ Chính Thống Giáo trong khi mẹ ông là Olga (Salomia) Saparova
(Saparashvili) thuộc gia đình quý tộc
Armenia-Georgia.
Sau khi tốt nghiệp Trường Thể Dục
Thể Thao Tiflis, ông vào học ở Phân Bộ Toán Học thuộc Đại Học
Quốc Gia Moscow, và đồng thời nghiên cứu triết học.
Pavel
Florensky.
Ảnh nguồn:wiki
|
Sau khi Đại Giáo Đường Troitse-Sergiyeva (1918) và Nhà Thờ Sergievo-Posad (1921) bị Cộng Sản ra
lịnh đóng cửa, nơi mà Cha Florensky là giáo sĩ, ông đã đi tới
Moscow làm việc cho Dự Án Nhà Nước Điện Khí Hóa Nga.
Dưới
sự giới thiệu của Leon Trotsky, người tin mạnh mẽ rằng khả năng của Cha Florensky sẽ giúp chính quyền trong công tác điện khí
hóa nông thôn Nga.
Theo những người đương thời, Florensky trong chiếc áo thầy tu của giáo sĩ làm việc cùng
với các viên chức cấp cao khác trong một Tổng Cục của chính quyền là
cảnh tượng đặc biệt.
Năm 1924, ông xuất bản một chuyên
khảo lớn về đề tài không dẫn điện cũng như tác phẩm “Trụ Cột Và
Nền Tảng Của Chân Lý: Một Tiểu Luận Thần Lý Học Chính Thống Giáo
Trong 12 Bức Thư”.
Đồng thời ông cũng làm việc trong vị trí
thư ký khoa học của Ủy Ban Lịch Sử Về Đại Giáo Đường Troitse-Sergiyeva và xuất bản những tác
phẩm nghệ thuật Nga cổ.
Ông cũng được cho là người tổ chức
chính trong kế hoạch cứu Thánh tích của Thánh Sergii Radonezhsky mà chính quyền Cộng Sản ra lịnh phá hủy.
Vào nửa sau của thập niên 1920, ông
hầu như làm việc về vật lý và điện động học, xuất bản tác phẩm
khoa học dày công của ông là Những Con Số Ảo Trong Hình Học, hết
lòng với cách giải thích về mặt hình học trong Thuyết Tương Đối của
Albert
Einstein.
Ông tuyên bố rằng Hình Học Của
Những Con Số Ảo tiên đoán bởi Thuyết Tương Đối về vật thể (khối
lượng) di chuyển nhanh hơn ánh sáng là hình học của Vương Quốc Thượng
Đế.
Tin chính thức của Sô Viết phát
biểu rằng Florensky đã chết ở nơi nào đó thuộc vùng Siberia . Nhưng một nghiên cứu về hồ sơ NKVD sau khi
Cộng Sản Liên Sô sụp đổ chứng tỏ thông tin nói trên là giả dối.
Cha Florensky thực ra bị bắn ngay lập tức sau phiên họp của
“cơ chế tam nhân hành hình không xét xử” của NKVD trong tháng 12/1937.
Có dữ kiện nói ông bị hành quyết
tại bãi tập pháo binh Rzhevsky gần Toksovo cách Saint Petersburg
(Leningrad) 20 km về hướng Đông Bắc và bị chôn cất bí mật tại Koirangakangas gần Toksovo cùng với 30.000 người khác cũng bị cơ quan an ninh NKVD hành hình vào thời
gian đó.
Phạm hoàng Tùng
biên soạn.
Nguồn
tham khảo và dữ kiện được trích từ:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét